Lúc Quỳnh còn nhỏ, thường đi đò qua sông để đến nhà thầy học. Nhiều lần Quỳnh không có tiền. Người đàn bà tốt bụng, lại biết Quỳnh chăm học,nên cứ cho Quỳnh đi ,không lấy tiền đò. Lớn lên, Quỳnh không học thầy đồ ở làng nữa mà ra học ở Kinh Thành, rồi Quỳnh đỗ đạt làm quan. Một hôm Quỳnh trở về thăm làng .Người đàn bà năm xưa vẫn còn chèo đò ngang qua. Gặp lại nhau mừng rỡ, hai người chuyện trò. Bà kể cho Quỳnh nghe những chuyện xảy ra trong làng từ ngày Quỳnh lên Kinh Đô, rồi kể chuyện con trai bà đã đến tuổi thành hôn nhưng gia đình nghèo không có đủ tiền lo đám cưới.Quỳnh nhìnra cồn đất nhỏ ở giữa sông và nảy sinh 1 ý định để trả ơn người lái đò nghèo đã giúp đỡ chàng ngày trước. Quỳnh bảo bà hãy sai con trai radựng 1 chiếc lều nhỏ trên cồnKhi lều dựng xong, Quỳnh lập mẹo phao tin đồn. Và lập tức khắp nơi đồn đại rằng quan lớn Trạng Qùnh về thăm quê, dựng lều ở cồn cát giữa sông để làm thơ và niêm yết thơ ở đó cho mọi người đến xem.Tin đồn lan nhanh khắp vùng, thiên hạ nô nức tìm đến xem thơ. Người lái đò tất bật hơn bao giờ hết vì ai nấy muốn đến xem thơ Quỳnh đều phải đi đò. Đi đò đến nơi người ta thấy treo độc một câu "Tiên Sư Thằng Nào Bảo Thằng Nào!"Biết là bị Quỳnh lừa nhưng, nhưng vì xấu hổ nên khi về có ai hỏi, người nào cũng trả lời vẻn vẹn :"Ra mà xem".,Thế là thiên hạ càng thấy lạ, càng đổ xô nhau ra xem.Đượcmấy hôm, Quỳnhđến gặp người lái đò và nói :-Mấy hôm nay chắc bà kiếm đủ số tiền lo cho đám cưới của con trai rồi chứ ! Thôi, bảo nó ra cồn dỡ lều chở tranh tre về .
English | ENJOY QUỲNH 'S POEMS |
Vietnamese | Xem Thơ Quỳnh |