Một người nông dân có năm người con trai. Họ đều khoẻ mạnh và rất chăm chỉ. Nhưng họ luôn luôn cãi cọ với nhau. Đôi lúc họ còn đánh nhau. Người nông dân muốn những người con của mình không cãi cọ và đánh nhau nữa. Ông muốn họ sống hoà thuận với nhau. Nói những lời khuyên bảo suông hay mắng mỏ không có mấy tác dụng với những chàng trai trẻ này.Người nông dân luôn luôn nghĩ đến cách làm thế nào để các con ông đoàn kết với nhau. Một ngày kia, ông đã tìm ra câu trả lời. Thế là ông gọi các con của mình đến.
Một ngày kia, có một con cáo tìm thấy một tấm da cừu. Nó lấy tấm da cừu khoác lên mình và trà trộn vào một đàn cừu đang gặm cỏ trên đồng. Nó nghĩ bụng: "Người chăn cừu sẽ nhốt lũ cừu vào chuồng sau khi mặt trời lặn. Đêm đến ta sẽ mang theo một con cừu thật béo đi và ăn thịt nó." Mọi chuyện đều tốt đẹp đến khi người chăn cừu nhốt đàn cừu vào chuồng và bỏ đi. Con sói kiên nhẫn chờ đợi màn đêm buông xuống. Nhưng rồi có một chuyện không ngờ tới đã xảy ra. Một người hầu của người chăn cừu đã đến chuồng nhốt cừu. Chủ nhân của anh ta đã sai anh ta mang về một con cừu béo để làm bữa ăn nhẹ.
Lúc Quỳnh còn nhỏ, thường đi đò qua sông để đến nhà thầy học. Nhiều lần Quỳnh không có tiền. Người đàn bà tốt bụng, lại biết Quỳnh chăm học,nên cứ cho Quỳnh đi ,không lấy tiền đò. Lớn lên, Quỳnh không học thầy đồ ở làng nữa mà ra học ở Kinh Thành, rồi Quỳnh đỗ đạt làm quan. Một hôm Quỳnh trở về thăm làng .Người đàn bà năm xưa vẫn còn chèo đò ngang qua. Gặp lại nhau mừng rỡ, hai người chuyện trò.
Mỗi lần gặp thất bại trong cuộc sống, tôi lại nghĩ ngay đến câu chuyện của cậu bé Jamie Scott. Ngày đó, Jamie đang thử diễn một vai trong vở kịch của trường.Mẹ cậu bé nói với tôi rằng em đã đặt hết tâm huyết vào vai diễn thử này, mặc dầu trong thâm tâm bà lo sợ con traimình sẽ không được chọn.Đến ngày nhà trường quyết định chọn vai diễn, tôi theo bà đến trường để đón Jamie sau giờ tan học.
Xưa kia có một cái hồ lớn ở gần một ngôi làng. Dân làng dùng nước ở hồ để uống và các mục đích khác nữa. Trong hồ có rất nhiều cá.Có một ngư dân đến câu cá ở hồ. Ông ta quăng lưới xuống hồ rồi ngồi xuống. Nhưng ông ta là người thiếu kiên nhẫn. Vì thế ông ta buộc một sợi dây dài vào một cục đá nhỏ. Rồi ông ta quăng lưới và khuấy nước để dụ cá vào lưới của ông ấy.Một người dân làng nhìn thấy ông ta làm như thế và bảo ông ta không được làm nước trong hồ trở nên đục ngầu. Nhưng người ngư dân không thèm nghe và tiếp tục khuấy nước lên.
Một người thầy có một học trò từng sống ở một tu viện. Một ngày, người học trò đi đâu đó. Cậu ta chưa đi được xa lắm thì bỗng nhiên trời đổ mưa rất to. Cậu ta quay về và kể lại chuyện đó với người thầy của mình. Người thầy nói rằng: "Con nên có đức tin vào Chúa, Người sẽ giúp con khỏi mọi rắc rối."Người học trò nghe lời và tiếp tục hành trình của mình. Cậu ta liên tục nhẩm tên Chúa và vượt qua mọi trở ngại.Ngày tiếp theo, người thầy phải đi qua cùng con đường đó. Khi ông ta đến một rãnh nước rất sâu, ông ta nghi ngờ liệu Chúa có cứu ông ta hay không.
Ngày xưa có một con cáo và một con sếu làm bạn với nhau. Vì thế một lần con cáo mời con sếu đến ăn cơm tối. Con sếu nhận lời mời đó và đến chỗ con cáo vào lúc mặt trời lặn.Con cáo đã chuẩn bị canh để mời bạn. Nhưng loài cáo vốn tinh ranh, nó bày canh ra những cái đĩa phẳng. Vì thế mà nó thoải mái liếm cái đĩa đựng phần của con sếu với cái lưỡi dài của mình. Nhưng con sếu thì không thích thú chút nào bởi cái mỏ dài của nó và phải ôm bụng đói về nhà. Con sói cảm thấy cực kì thoả mãn.Sau đó vài ngày, con sếu lại mời con cáo đến ăn cơm với mình. Con cáo đến nhà con sếu vừa kịp giờ ăn.
Xưa kia có một ông vua rất cáu kỉnh. Ông ta không bao giờ cười hoặc cho phép mọi người trong vương quốc được cười.Một ngày kia, một cậu bé không thể nén được tiếng cười của mình. Sau đó, vì sợ bị trừng phạt, cậu bé nghĩ ra một kế hoạch. Cậu viết một câu chuyện cười và chuyển nó thành một vở kịch.Rồi cậu bé đi đến cung điện và hỏi nhà vua: "Liệu cháu có thể trình diễn vở kịch của mình với Đức vua được không ạ?" và nhà vua đã cho phép. Cậu bé bắt đầu vở kịch. Đến cuối, cậu diễn phần buồn cười nhất của câu chuyện và làm nhà vua bật cười. Tất cả những người có mặt ở đó đều rất ngạc nhiên.
Có một bầy ếch đang đi qua những cánh rừng, thì có hai con ếch rơi xuống một cái hố sau. Khi những con ếch khác nhìn thấy cái hố sâu như thế nào, chúng nói với hai con ếch kia rằng coi như chúng chết chắc. Hai con ếchlờ đi những lời đó và cố gắng nhảy ra khỏi cái hố với tất cả sức lực của mình. Những con ếch khác liên tục bảo chúng dừng lại, bảo rằng chúng hãy chịu chết đi. Cuối cùng, một trong số hai con ếch đó nghe lời những con ếch nói và bỏ cuộc, nó rơi xuống và chết. Con ếch còn lại tiếp tục nhảy hết sức.
Có chuyện kể rằng có hai người bạn đang đi qua một sa mạc. Trong suốt cuộc hành trình, họ có vài cuộc cãi vã,và một người đã tát vào mặt người kia. Người bị tát rất đau, nhưng không nói một lời, viết lên cát rằng:"HÔM NAY NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ TÁT VÀO MẶT TÔI."Họ tiếp tục đi cho đến khi tìm thấy một ốc đảo, ở đó họ quyết định tắm. Người bị tát, bị mắc kẹt ở một bãi lầy và bắt đầu bị lún sâu, nhưng người bạn kia đã cứu anh ta.