English

President Abraham Lincoln often visited hospitals to talk with wounded soldiers during the Civil War. Once, doctors pointed out a young soldier who was near death and Lincoln went over to his bedside.“Is there anything I can do for you now?” asked the president.The soldier obviously didn’t recognize Lincoln, and with some effort he was able to whisper, “Would you please write a letter to my mother?”A pen and paper were provided and the president carefully began to write down what the young man was able to say:“My dearest mother, I was badly hurt while doing my duty. I’m afraid I’m not going to recover. Don’t grieve too much for me, please. Kiss Mary and John for me. May Godbless you and father.”The soldier was too weak to continue, so Lincoln signed the letter for him and added,“Written for your son by Abraham Lincoln.”The young man asked to see the note and was astonished when he discovered who had written it.“Are you really the president?” he asked. “Yes, I am,” Lincoln replied quietly. Then he asked if there was anything else he could do.“Would you please hold my hand?” the soldier asked. “It will help to see me through to the end.”In the hushed room, the tall gaunt president took the soldier’s hand in his and spoke warm words of encouragement until death came.–The Best of Bits & Pieces

Vietnamese

Trong suốt thời gian xảy ra nội chiến, Tổng thống Abraham Lincoln vẫn thường đến cácbệnh viện đểthăm hỏi và trò chuyện với những thương binh đang điều trịởđó. Một lần,các bác sĩ dẫn Lincoln đến bên giường một người lính trẻđang gần kềcái chết.“Tôi có thểlàm cho anh được điều gì ngay bây giờkhông?” Tổng thống hỏi.Người lính trẻrõ ràng không nhận ra Lincoln. Anh cốthều thào: “Xin ông hãy giúp tôiviết một lá thư cho mẹ!”Bút và giấy được mang tới, và vịTổng thống bắt đầu nắn nót viết từng chữmà người línhtrẻcó thểđọc được bằng hơi sức yếu ớt còn lại của mình:“Mẹyêu quý! Con bịthương rất nặng trong khi đang thi hành nhiệm vụ. Con e rằng conkhông thểqua khỏi được. Nhưng mẹơi, mẹđừng quá đau buồn vì con nhé. Xin hãy hônem Mary và John giúp con. Xin ơn trên phù hộcho bốmẹ.”Người lính đã quá yếu sức và không thểtiếp tục được nữa, nên vịTổng thống ký têngiùm anh vào cuối bức thư và thêm vào dòng chữ: “Viết thay cho con trai bà –AbrahamLincoln.” thật sựngạc nhiên khi đọc thấy tên người đã giúpanh thực hiện nguyệnvọng cuối cùng của mình.“Ngài chính là Tổng thống ư?” anh hỏi.“Vâng, tôi đây!” Lincoln trảlời một cách bình thản, và lại tiếp tục hỏi rằng ông có thểlàm thêm được gì cho anh.“Xin ngài hãy nắm lấy tay tôi!” anh nói. “Điều đó sẽgiúp tôi rất nhiều khi phải đối mặtvới cái chết!”Và trong căn phòng tĩnh lặng, vịTổng thống cao gầy nắm chặt tay anh lính trẻtrong bàntay mình, nhẹnhàng nói những lời an ủi, động viên cho đến khi anh ra đi trong thanhthản.